Anh chị em thân mến,
Tháng Mười Một giáo hội công giáo nhớ đặc biệt đến các linh hồn. Tâm tình này rất thích hợp với bầu khí của thiên nhiên vạn vật và với văn hóa Việt Nam chúng ta.
Theo cái nhìn của nhiều triết gia thì con người thật hạnh phúc nếu qua đời vào những ngày tháng cuối năm. Có nghĩa là con người sống thuận theo tiến trình của trời đất thiên nhiên. Mùa Xuân là thời gian nẩy mầm sự sống mới. Mùa hè để sự sống kết sinh hoa kết trái. Mùa Thu để thu hoạch và mùa Đông để sự sống kết thúc.
Cuối Thu cũng như mùa Đông nhắc nhở chúng ta sự thật này: Sự sống con người không dừng lại trên trái đất này, nhưng sẽ kết thúc để bước vào cõi đời sau. Cũng như khi sống không ai chúng ta có thể sống biệt lập như một hòn đảo, thì cuộc sống mai sau chúng ta cũng sẽ liên kết với nhau như vậy. Khi chúng ta cầu xin cho người qua đời, không phải là chúng ta ban ơn cho người qua đời, mà là chúng ta đang liên đới với một cộng đoàn mà chúng ta đang có phần trong đó. Cộng đoàn này không giới hạn ở đời này hoặc giới hạn ở đời sau, nhưng liên kết cả 2. Trong văn hóa Việt Nam con người còn sống vẫn liên kết với người quá cố là một nét chính.
Do đó, trong tháng các linh hồn này, mỗi tín hữu chúng ta cần dọn mình lãnh các ơn đại xá tiểu xá (với các điều kiện thường lệ: xưng tội , rước lễ, cầu nguyện cho ý chỉ của Đức Thánh Cha), để chuyển các ơn ấy cầu cho các linh hồn trong chốn luyện hình; Ngoài ra, cần siêng năng lần hạt Mân Côi, xin lễ và làm những việc bác ái để đền tội thay cho các linh hồn là thân nhân, hay các linh hồn mồ côi … để họ sớm được về trời. Khi lên trời chắc họ sẽ không quên cầu bầu cùng Chúa cho chúng ta.
Lạy Chúa, xin cho các linh hồn đã qua đời được nghỉ yên muôn đời, và cho ánh sáng ngàn thu chiếu soi trên các linh hồn ấy.
Thân mến,
cha T/U Dominik Trần Mạnh Nam